Thư tình: Anh đã quên, còn em thì không thể!

Em buồn nhiều, nhưng riêng nỗi buồn mang tên anh, em không thích nhắc đến.

Em mang tất cả nỗi buồn của mình đổ vào con chữ, bởi một lẽ, không nói với ai, không thổn thức với ai. Càng không hò hét, thét gào lên cho thỏa như một kẻ thèm được thỏa những ngộ dại của mình. Em không khác đi được, dù anh, trăm lần đã khác.

Em vẫn kiệm lời và thích nín lặng để nhận lại và cho đi thêm. Em buồn nhiều, nhưng riêng nỗi buồn mang tên anh, em không thích nhắc đến.

Người ta bảo em thâm thúy, thích ám chỉ là vì người ta không hiểu, em nói đấy thôi, nhẹ như gió, dễ nghe như vần điệu mà khó ai có thể thấm tháp vào những nỗi buồn em. Chính anh cũng thế. Biết nói gì nhỉ?! Đổi thay. Rõ rồi.

Em đã nói về những dự cảm, vừa rồi người đàn bà điên trong em thẳng tay xóa nó bởi vì nó đúng quá, mà em thì khó lòng đối diện được.

Nếu hỏi em có trách anh không? Thì em sẽ nói rằng không, muôn lần không! Con người ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc cơ mà, em có là gì mà trách móc điều đó?

Anh mưu cầu một hạnh phúc, đâu có gì sai. Anh đã hoàn toàn đúng. Là vì em tự buồn và tự hiểu. Em đã từng nói, nếu có muốn rời đi khỏi em và bắt đầu với người con gái khác, anh nhất định phải nói với em. Anh gật đầu và bây giờ anh bảo, là chúng mình đã nói dừng lại.

Em thấy một điều, anh và người đã đến trước anh có một điểm rất giống nhau, đó là luôn dựa vào những thấu hiểu của em, dựa vào sự lên tiếng trước của em để mà thay đổi. Em không nói anh xấu, chưa bao giờ em thích nói về anh bằng một từ khiếm nhã nào, ngay cả khi em buồn nhất.

Bây giờ cũng thế! Chỉ có điều, em tiếc. Giá mà anh cao thượng hơn một chút, khi đã muốn bắt đầu với người khác, hãy cứ nhận về mình sự lạnh nhạt, hoặc dám thẳng thắn nói với em. Và em tiếc, khi em chưa về để kể cho anh nghe câu chuyện giấu kín của Tiểu thư cong môi, anh đã chọn một con đường khác. Tiếc những hứa hẹn mùa sau. Anh đã quên, còn em thì không thể!

Anh nói anh sắp cưới. Em cười và chuẩn bị cho ngày đó. Có gì đâu nhỉ, xa mặt anh rồi em sẽ xa được lòng như những kẻ khác bước qua cuộc đời nhau. Là vì em, nụ cười ấy cũng không đặt vào đâu được nên em gửi vào con chữ đấy thôi. Không phải vì buồn như em hứa! Có gì đâu! Là thay đổi, thế thôi! Em hiểu!

Chia sẻ bài viết

Ảnh đại diện

Thư tình: Anh đã quên, còn em thì không thể!

Gợi ý Prompt ảnh

Create a 3D chibi anime-style illustration in a bright and cheerful style, filled with warmth and tenderness.  

Main characters:  
- A chibi girl with big sparkling eyes, holding a small diary or letter close to her chest, her cheeks slightly blushed with a bittersweet smile (as if hiding sadness but still staying strong).  
- A chibi boy in the distance, walking away cheerfully, holding a bouquet of flowers for someone else — his back is turned but drawn in a soft, playful way (not sad, just moving forward).  

Scene details:  
- Background: a lively park in springtime with blooming cherry blossoms and glowing lanterns, petals floating in the breeze.  
- The chibi girl stands under a big tree with falling petals around her, while the boy walks toward the opposite side of the scene.  
- Add playful elements like small chibi birds fluttering around, or a tiny puppy sitting beside the girl looking up curiously, symbolizing companionship.  

Mood & Style:  
- Bright pastel palette, with pink, sky blue, and soft yellow tones.  
- Exaggerated chibi proportions: large eyes, small round faces, tiny hands and feet.  
- Overall atmosphere: **cute, lighthearted, and full of innocence**, even though the story hints at bittersweet feelings.  

Aspect ratio: 9:16  
No text in the image.