Hà Nội tháng Mườigió heo may thì thầm qua kẽ láphố vắngtiếng rao đêm vọng mãimột nỗi buồn không tênlãng đãng trên từng con ngõ nhỏ.Em có nhớ khôngnhữn...
Tháng Tám về,mang theo hơi thở giao mùadịu nhẹ,len lỏi qua từng kẽ lá,đánh thức những kỷ niệm ngủvùi.Nắng tháng Tám không còn gaygắt,mà khoác lên mình...
Nếu ngày mai,bình minh không còn chiếu rọi quakhung cửa sổ quen thuộc,nếu tiếng chuông điện thoại im lìm,nếu con đường ta vẫnhẹn hò bỗng trở nênxa lạ....